


Nói về cây đa Sà hay cây đa làng Sà là người ta lại
mường tượng đến biết bao nhiêu câu chuyện ly kỳ, cổ quái, huyền bí, những thảm
họa khôn lường nơi đó đã gây nên cho những kiếp người nhỏ bé, yếu ớt trong vũ
trụ này.
Câu chuyện mà tôi sắp kể lại cho các bạn sau đây
cũng là một trong số chuỗi câu chuyện rùng rợn nhất về cây đa, bãi tắm, khúc
sông ấy, cây đa Sà nằm trên một bãi tắm thuộc khúc sông làng Sà, bên dòng sông
cầu thơ mộng chảy qua làng quê yên bình của một xã trong huyện Hiệp Hòa, tỉnh Bắc
Giang bây giờ.
Ngày đó chắc cũng đã khá lâu, khi còn ngồi trong
lòng mẹ, tôi đã tỏ ra rất thích thú, say mê với những câu chuyện kinh dị, ma
quái mà người làng thường truyền miệng kể cho nhau nghe trong những buổi trưa
hè oi ả, hay những đêm trăng lông nhô cao khỏi rặng tre làng.
Sau đây tôi xin kể hầu các bạn độc giả và đưa các bạn
vào một khung cảnh âm u, rờn rợn, một bầu không khí ảm đạm của vùng quê bắc bộ
lúc bấy giờ.
Năm đó tôi mới lên chín, lên mười thì phải, cái tuổi
vẫn còn trẻ con, nhưng tôi đã có ý thức được và nhớ rất rõ cho đến tận hôm nay,
từng câu, từng chữ mà các cụ cao niên hay ông bà trong nhà thường nhắc lại, căn
dặn con cháu.
Khi tôi lớn hơn một chút, thấy làng có nhiều tục lệ lạ lùng, cứ hễ vào những ngày nước của làng, tức vào khoảng tháng năm tháng sáu, mưa rơi nặng hạt, trút nước như ông trời đổ lệ khóc thương, mưa từ ngày này qua ngày khác, mưa thối đất thối cát, nước sông cứ thế dâng cao do từ đầu nguồn thượng du đổ về, nước dâng cao đến tận chân đê, ngập lên đến lưng cây đa Sà, ven bến tắm ngay lối rẽ vào đầu làng Sà thơ mộng.
0 comments:
Đăng nhận xét