


Tục là, ở những miền quê đồng bằng bắc bộ chúng tôi, hễ có gia đình nào xảy đến chuyện tang ma thì toàn bộ mọi người quây quần đến, mỗi người mỗi việc cùng lo toan cho gia tang, vì bấy giờ họ còn bối rối khi mất đi những người thân thiết.
Trong làng tôi, bà Lư xưa nay vẫn nổi tiếng là người nhân hậu, tính tình rộng rãi lại hay thương xót, cứu giúp những người khốn khó lúc họ khó khăn.Năm ấy mất mùa nặng, cả nước đói lắm chả riêng gì làng của bà, ấy vậy mà bà đã phát tâm mở cả kho thóc cứu giúp dân làng trong cơn khốn khó, nói chung năm đó nếu không có bà Lư ra tay thi ân, bố đức, chắc làng ta nhiều người đói khổ phải bán sới đến đi ăn mày.
Chiều nay, được tin bà Lư mất, cả làng ai cũng thương tiếc, nhiều đứa trẻ còn rơi lệ, khóc nấc lên ấy chứ, đặc biệt là thằng Thành mới 5 tuổi là cháu nội của bà.
Thằng Thành là con trai của anh Kiên, chị Hương, nó rất ngoan chắc thừa hưởng được cái ren di truyền của bà nội nó.Anh Kiên, chị Hương là con trai con dâu của bà cũng nổi tiếng khắp vùng là những người ngoan hiền, hiếu thuận.
Chả là bà Lư cũng đã đổ bệnh khá lâu rồi, đầu tiên là do bà tuổi già bất cẩn bị ngã què chân, cái giống người già hễ không đi lại được, nằm một chỗ là sinh bệnh ngay, bệnh về cơ thể thì ít, chứ bệnh về nội tâm, tâm lý thì nhiều, cứ nằm đấy một chỗ nghĩ vẩn vơ thì cũng khiến cơ thể suy nhược rồi suy sụp tinh thần mà chết.
Người nhân đức như bà mất đi, dân làng vô cùng thương tiếc chứ chả riêng gì các con, các cháu của bà.Mọi người lục tục bắt tay vào việc, kẻ thì chuẩn bị nhang đèn, áo quan cùng các đồ tẩm liệm, các cụ già thì lo làm đàn tràng cầu kinh siêu độ để vong linh của bà được mau siêu thoát, mỗi người mỗi tay nên mọi việc cũng đã hòm hòm, rồi màn đêm cũng buông xuống, thời gian trôi nhanh đã đến cả nửa đêm, nhìn đồng hồ cũng đã hơn 10 giờ khuya, mọi người nói lời chia buồn, xin phép gia chủ rồi từ biệt trở về nghỉ ngơi, để ngày mai qua sớm lo liệu công việc đưa tiễn vong linh bà ra đồng, theo đúng phong tục quê hương người Việt.
0 comments:
Đăng nhận xét