


Trong một xóm nhỏ, hẻo lánh nông thôn tại vùng đồng bằng bắc bộ miền bắc Việt Nam. Trời chiều mùa đông, cái bầu không khí hắc ám nặng nề lại càng nhanh chóng xua tan nốt chút ánh sáng cuối cùng.Trong cái xóm nhỏ có tên gọi xóm Ụi thỉnh thoảng lại nổi lên một tràng âm thanh thê lương đến sởn nổi da gà từ những con chó vảng vất đâu đây.Tôi phải nói rõ hơn chút là sao xóm này lại có cái tên là Ụi, xóm này rất hẻo lánh được mọc lên từ những năm 1985 khi đất nước còn rất nghèo nàn lạc hậu, các vùng nông thôn Việt Nam hoàn toàn chưa có điện còn chìm trong cảnh tối tăm.Vùng đất mà tôi nhắc đến là các ụi đất nhấp nhô, mọi người ở các vùng khác đến đây dùng sức lực con người đào đất đóng gạch xây nhà, phần thừa đem bán cho các thương lái.Chính vì thế cái tên xóm Ụi chính thức được các hộ dân nơi đây đặt tên.
Ở các vùng quê nông thôn, chuyện thùng vũng, ao đầm
quanh nhà, tuy nguy hiểm nhưng người dân cũng thấy quen quen, đặc biệt tại cái
xóm Ụi này, 10 nhà thì có đến 9 nhà có các thùng vũng quanh nhà gọi là các
thùng gạch mà vào các tháng mùa mưa nước cứ đầy ứ lên đến tận mặt sân ngập hết
các vũng, rất nguy hiểm nếu nhà có trẻ nhỏ hoặc cụ già.
Sự tình xảy ra cũng từ một hai ngày vừa qua, các cụ
có tuổi thường nhắc con cháu:
-Nếu
đi làm đồng hay đi làm công ty thì cũng phải về nhà sớm, ăn cơm đóng cửa sớm,
không nên đi ra ngoài vào ban đêm.
-Nếu
có việc đột xuất phải đi tối thì phải đi cùng người khác mà không quên mang
theo nhánh tỏi hay con dao.
Ấy là các cụ đang nói đến chuyện xóm này đang bị một
thế lực âm hồn, một thế lực vô cùng đáng sợ bủa vây, bắt đầu gây ra nỗi lo sợ
phập phồng mà chỉ những người già có kinh nghiệm mới biết và rất lo sợ cho
con cho cháu họ.
0 comments:
Đăng nhận xét